[PNSTHL] Bạch Ảnh Vương Phi đệ nhất chương

Chương 1 : Thánh nữ ma giáo

_ “Thiên Sứ, muội đâu rồi?” Bạch y nữ tử đứng ngoài cửa nói vọng vào bên trong tòa tháp “mở cửa ra, cho tỷ vào”

_ “tỷ đợi muội chút” có tiếng nói nhỏ nhưng vẫn trong suốt và rõ ràng nói vọng ra ngoài từ tòa tháp. Chỉ lát sau, một hắc y thiếu nữ có mái tóc dài màu trắng đi ra từ cửa tháp. Nàng ấy là Lăng Thiên Sứ, lục tiểu thư của Phong Nguyệt sơn trang và cũng là Thánh nữ của Tình Thiên ma giáo nổi tiếng trên giang hồ khiến người người sợ hãi

_ “Đại tỷ, tỷ tìm muội có chuyện gì?”

_ “Thiên Sứ, Nguyệt nhi bỏ nhà đi chơi rồi, còn ôm theo đống châu báu của các tỷ muội nữa, muội rất ít rời phòng, có lẽ chỉ có muội là không mất châu báu thôi phải không?” nhẹ cười một cái nàng trả lời

_ “không, không bị mất mà là muội đem cho Nguyệt nhi” câu nói của nàng khiến đại tỷ nàng kinh ngạc. “Nguyệt nhi xin nên muội cho, dù sao số đó đối với muội cũng chẳng là gì, số châu báu của Tình Thiên giáo thu hằng ngày cũng không phải ít, muội đâu cần giữ khư khư số tiền đó chứ”

_ “Thiên Sứ a Thiên Sứ, muội dung túng con bé quá nên nó mới càng được thể lộng hành hơn đấy” đại tỷ nàng thở dài nói

_ “nếu nói về dung túng muội cũng chẳng bằng các tỷ, muội hằng ngày chỉ quanh quẩn trong biệt viện Anh Đào chẳng thể dung túng con bé bằng các tỷ được đâu”

_ “muội đó, sao cứ ở trong cái biệt viện toàn là cạm bẫy thế này? Đến tỷ cũng chẳng dám bước vào trong này nếu không có muội dẫn đường nữa là. Sống ở ngoài cùng các tỷ chẳng thích hơn sao mà cứ rút vào nơi thế này?”

_ “muội trời sinh tính cách là thế mà tỷ, nơi này là nơi muội có thể được an tĩnh, được làm những điều muội thích, còn có nơi này có đầy đủ phong cảnh, cây cối xinh đẹp, lại thêm những cạm bẫy kia đã giúp muội phần nào loại được những kẻ muội không thích”

_ “tỷ thật sự có cảm giác như muội đang muốn trở thành ni cô ấy”

_ “thôi được rồi mà tỷ, muội đâu muốn thành ni cô đâu, chỉ là sở thích mỗi người mỗi khác mà thôi”

_ “thôi, tỷ đi đây. Tỷ phải cho người đi tìm Nguyệt nhi nữa”

_ “được rồi, để muội gửi thư cho Tình Thiên giáo chủ luôn, nhờ ca ấy tìm giúp Nguyệt nhi”

_ “ừ, mà Thiên Sứ này, muội chẳng lẽ cứ trốn tránh tên giáo chủ họ Đường ấy hoài sao?”

_ “muội cũng không biết tỷ à, đối với muội Ngân Phi ca ca chỉ là người anh đáng kính thôi, còn lại…”

_ “ừ, tỷ biết rồi, tạm biệt muội”

_ “dạ, tỷ đi” tiễn Hạ Tuyết tỷ đi về nàng quay lại vào biệt viện. Lấy chiếc gương đồng ra nàng nhìn kỹ từng đường nét trên gương mặt, nàng đã chẳng thể nhìn ra chính bản thân mình nữa rồi, tóc bạc trắng cả đầu, làn da vàng vọt thiếu sức sống. Trốn tránh hơn 3 năm nay còn đâu? Nếu nói đến sự tình của nàng thì phải quay lại vào thời điểm 13 năm trước lúc nàng 5 tuổi.

Lúc nhỏ, nàng là một tiểu khất nhi bị người ta bỏ rơi ở ngoài đường, nàng không có phụ mẫu cũng chẳng có thân luyến để nương tựa. Nàng được Đường Ngân Phi – giáo chủ Tình Thiên ma giáo nhận làm nghĩa muội và đem nàng đến gặp Vân Tử – sư phụ của nàng cũng là trang chủ Phong Nguyệt sơn trang lúc bấy giờ – để bái sư. Nàng còn nhớ rất rõ, cái ngày mà nàng mãi không quên được, ngày đã thay đổi cuộc đời nàng…

_________________________________________________

_ “Ầm!!! Ầm!!! Ầm!!!” tiếng sấm chớp dữ dội như muốn xé nát cả bầu trời đêm lúc mưa bão, trong làn nước mưa lạnh đến tê tái tâm can là một cỗ xe ngựa đang lướt đi, hai hắc mã cường tráng phía trước cứ song phi với nhau chẳng ngừng nghĩ. Bên trong cỗ xe ngựa là một nam hài xinh đẹp ước chừng khoảng mười tuổi, ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài buộc cao được cài một bạch ngọc trâm tầm thường nhưng khiến cho nam hài càng thêm xinh đẹp, đôi mắt khép hờ nhưng lại chẳng phải đang ngủ chỉ đơn giản là nhắm mắt để an tĩnh.Namhài đó lặng lẽ ngồi trong xe ngựa, không nhúc nhích, không mở mắt, không trò chuyện, an tĩnh đến dị thường, nhìn qua cứ khiến người ta ngỡ đó một pho tượng đồng lạnh lẽo. Thế nhưng cái tà khí vây quanh người nam hài khiến người ta biết đó là người sống, một nam hài… mà có tà khí dày đặc quanh người thật sự tựa như mộttulatừ địa ngục.

_ “thiếu chủ… có một tiểu khất nhi cản đường phía trước” người đang đánh xe bên ngoài nói vọng vào, giọng nói vô cảm

_ “tiếp tục chạy” nam hài không lạnh không nhạt nói. Người đánh xe khẽ vung roi lên định chạy tiếp thì lại nghe tiếng gọi của nam hài “khoan đã!… ngươi nói… khất nhi đó… bao nhiêu tuổi? là nam hài hay là nữ hài” giọng nói của nam hài vẫn như trước không lạnh không nhạt nhưng lại chất chứa một tia do dự

_ “dạ thưa, ước chừng ngũ hay lục tuổi, quần áo khá bẩn nên không rõ lắm nhưng hình như là một nữ hài” nghe câu trả lời của người đánh xe, nam hài khẽ trầm tư sau đó miệng nhỏ khẽ nhếch nói “đem nàng theo, đưa vào xe, ta muốn nhận nuôi nàng” người đánh xe tuân lệnh nhảy khỏi xe ôm tiểu khất nhi vào xe và giao cho nam hài.

Nhận lấy thân hình bé nhỏ của tiểu khất nhi, nét môi nam hài khẽ cong thành một đường hoàn mỹ. Cho xe chạy đi, nam hài ấy nhìn vào nho nhỏ tiểu cô nương trong lòng khẽ nói vài lời mà chỉ có cậu mới nghe thấy “ta là người đã thu nhận ngươi, ngươi sau này phải tận lực trợ giúp ta thống nhất giang hồ, phải toàn tâm toàn ý trung thành với ta, hãy nhớ rõ”

_________________________________________________

 

Tình Thiên ma giáo, ở tại sân sau khuôn viên của Tử Đằng biệt viện có một nữ hài ước chừng 15, 16 tuổi đang luyện võ, nhưng vũ khí của nàng chẳng phải đao, chẳng phải kiếm, cũng chẳng phải ngân châm độc dược mà chính là một cuộn kim chỉ, thân ảnh nhỏ bé bay nhảy khắp trời bỗng khẽ dừng lại, thu hồi Hoa Ảnh Châm, nữ hài khẽ mở miệng

_ “Ngân Phi ca, chúc mừng huynh đã trở thành Tình Thiên giáo chủ” giọng nói nhẹ nhàng lãnh cảm, nói lời chúc mừng tựa như lời nói bình thường.

Namnhân vận y bào màu đen hoa văn đỏ đứng ở trong hành lang khẽ cười nhẹ

_ “Tử Chi, muội vẫn như ngày nào, vẫn lãnh cảm như thế” bước đến cạnh bên nữ nhân tên Tử Chi, Đường Ngân Phi đem nàng vào trong đình viện, cả hai cùng nhấm nháp chén trà thơm.

_ “sao rồi? muội đến giao lưu với thương lái Hương Hà quốc có thu được kết quả gì không?”

_ “tốt lắm, Paulus đã đồng ý sẽ giúp đỡ cho Tình Thiên giáo chúng ta, họ bảo rằng Tình Thiên giáo có đủ điều kiện thuận lợi giúp cho thương buôn Hương Hà quốc kiếm lời hơn so với những phe trung gian khác nên họ sẽ buôn bán độc quyền với giáo chúng ta”

_ “Paulus đúng là kẻ thức thời, hắn biết rõ Tình Thiên ma giáo ở ngũ đại quốc buôn bán rất phát đạt nên liền thuận buồm theo gió đi theo chúng ta kiếm lời” nam nhân cười khẩy “bỏ qua chuyện đó, Tử Chi, muội đã 15 tuổi rồi, ở Tình Thiên ma giáo muội sống đã hơn 10 năm, vả lại muội cũng là người trợ giúp huynh lên làm giáo chủ nên huynh nghĩ… cũng đã đến lúc muội được phong chức rồi” Ngân Phi cười tươi nhìn ái nhân mà bao lâu mình yêu mến.

Cái ngày mưa 10 năm về trước khi đem Tử Chi về ma giáo hắn đã định huấn luyện Tử Chi thành cánh tay đắc lực cho mình để có thể giúp bản thân bước lên vị trí giáo chủ, nhưng mà, trời đúng là trêu ngươi lòng người, hắn không ngờ, kẻ mà mình định huấn luyện thành tâm phúc lại từ từ chiếm mất trái tim hắn, làm cho hắn ngày đêm mong nhớ. Khi biết rõ phân lượng tình cảm trong lòng hắn đã thề, phải càng sớm càng tốt tiêu diệt những kẻ ngáng đường hắn bước lên ngôi giáo chủ để có thể chính thức bày tỏ tâm tình với nàng. Và hôm nay, cái ngày mà hắn vừa trở thành giáo chủ liền chạy đến nơi ở của nàng để có thể gặp nàng,cho nàng biết tình cảm trong lòng hắn, cho nàng cái danh phận trong giáo để hắn có thể đường đường chính chính mà ở cạnh nàng.

_ “muội không cần phong chức, muội chỉ báo đáp ơn cưu mang, dạy dỗ của huynh, nay huynh đã trở thành giáo chủ, thì muội rời giáo cũng vừa rồi” nhấp ngụm trà, nàng nói ra lời khiến hắn sợ nhất

_ “ta không cho phép muội đi, muội là người ta mang về, muội là người thuộc về ta, ta không cho muội đi thì muội đừng hòng rời khỏi nơi này” âm trầm, băng lãnh, bá đạo là tính cách của hắn, hắn tuyệt không để nàng rời khỏi vòng tay của hắn, tuyệt đối không thể!

_ “vì cái gì giữ muội lại? muội đã nói trước với huynh rằng sau khi trợ giúp huynh hoàn thành tâm nguyện sẽ rời đi sao?” vươn mắt nhìn vào Đường Ngân Phi cô hỏi

_ “tâm nguyện của ta đã hoàn thành nhưng mong ước của ta chưa được thực hiện”

_ “mong ước?”

_ “chính là muội, Tử Chi, mong ước của ta chính là được cùng muội, Trúc Tử Chi trở thành ái nhân, trở thành phu thê, trọn đời trọn kiếp bên nhau!” lời bày tỏ tâm tình của giáo chủ ma giáo sau 10 năm đã được thốt ra như thế.

Nàng sau khi nghe lời tỏ tình của Ngân Phi thì trầm mặc khá lâu liền xoay người bước ra khỏi đình viện, quay lưng lại với Ngân Phi

_ “xin lỗi huynh, Ngân Phi, muội chưa có dự định sẽ thành thân… nên… muội nghĩ muội sẽ rời giáo đến định cư ở Phong Nguyệt sơn trang, nơi đó có các sư huynh muội của muội, còn chuyện của huynh và muội… có lẽ để sau hãy nói” nói rồi nàng phi thân biến mất

_ “Trúc Tử Chi! cho dù muội có suy nghĩ 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng, 1 năm hay là cả trọn đời huynh cũng sẽ đợi muội, nên nhớ, trọn kiếp này huynh đều chỉ yêu thương một mình muội, muội sẽ mãi mãi là thánh cô của Tình Thiên ma giáo, là nữ nhân mà Đường Ngân Phi ta yêu quý nhất!” thân ảnh đã đi xa rồi mà bóng nam nhân đó vẫn cứ nhìn theo hướng nàng rời đi, một cách âu yếm, một cách cô liêu…

_________________________________________________

 

Kể từ lần đó, có tin nổi lên, giáo chủ Tình Thiên ma giáo yêu mến Thánh nữ của giáo – Trúc Tử Chi nhưng bị nàng từ chối liền thề rằng suốt đời này sẽ không đàm chuyện luyến ái nữa, quyết tâm thủ thân như ngọc vì hồng nhan. Đồng thời cũng tuyên bố, nếu có bất cứ ai dám làm khó dễ Phong Nguyệt sơn trang, nơi ở của Trúc Tử cô nương sẽ chính thức bị Tình Thiên ma giáo đuổi giết, giang hồ võ lâm nhân sĩ tuy ghét cay ghét đắng Tình Thiên ma giáo tàn ác, vô tình nhưng cũng vì cái tính mạng cho cả nhà nên cũng chẳng dám động vào, kiếm khắp thế gian này cũng chẳng có ai dám đối đầu với Tình Thiên ma giáo thế lực kinh người, thao túng toàn bộ thương hải

Riêng Tử Chi, sau khi rời khỏi Tình Thiên ma giáo nàng trở về Phong Nguyệt sơn trang, đổi tên thành Lăng Thiên Sứ, lấy theo họ của sư mẫu nàng và tên Thiên Sứ là do nàng trong một lần lấy đi giao thương với ngoại quốc biết được truyền thuyết về Thiên Sứ rất thích thú nên liền lấy tên đó.

Chỉ là bản thân nàng sau nhiều đêm mất ngủ vì chuyện tình của Tình Thiên ma giáo cũng như chuyện tình của Ngân Phi và nàng, liền một đêm bạch phát, từ tóc đen mượt mà giờ trở thành tóc trắng bạc. Các tỷ muội huynh đệ của Phong Nguyệt sơn trang vốn định chữa cho nàng nhưng nàng nghĩ chữa hay không cũng chả sao nên liền từ chối.

_____________________________________________________________

Đệ nhất chương Thánh nữ ma giáo hoàn

Cập nhật thông tin

Ta được ủy thác của nam nhân duy nhất ở cái sơn trang này – Lãnh  Tử Phong là sắp xếp lại thứ tự các tỷ muội

Đại – Lăng Thiên Sứ

Nhị – Hạ Tuyết

Tam – Hàn Ngọc Linh

Tứ -Linh Tiểu Tiên

Ngũ – Lãnh Tử Phong

Lục – Hàn Nguyệt

Thất – Tiếu Nguyệt

Bát – Thiên Dạ Nguyệt

Cửu – Tiểu Y Thần

Thập – Dạ Nguyệt

Còn lại bấy nhiêu vị trí mọi người cứ chọn đi, vị trí còn lại ta sẽ làm, được chứ ^^

Ngoài ra những người đã viết truyện thì ta gợi ý là các nàng nên sửa lại hoặc del để viết lại nội dung vẫn thế chỉ là tình tiết và những thứ khác sẽ thay đổi rất lớn

_________________________________________________

Hệ Liệt Cửu Chi : Tiểu Y Thần

Thể loại: HE, Sủng….xin lỗi các tỷ tỷ và Phong ca, muội không biết Đam Mĩ, Bách hợp, là gì !!!

Tên họ của nữ chính: Tiểu Y Thần

Tên họ của nam chính: Minh Tử Quân Thiên (thường gọi Quân Thiên)

Nghề nghiệp nữ chính: Là cửu muội muội của Phong Nguyệt sơn trang, làm đủ thứ, giỏi nhất là chế dược, chữa bệnh nên thường được gọi là Tiểu Thần Y thay vì cái tên Tiểu Y Thần (Tiểu Thần Y là do nam chính gọi thế, lí do tiết lộ sau)

Nghề nghiệp nam chính: điều này là bí mật, sẽ tiết lộ trong truyện.

Tính cách nữ chính: Phá đại hạng phá, thỉnh thoảng thông minh, thỉnh thoảng ngốc nghếch. Là nữ nhi bình thường, không phải là đại mỹ nhân như các tỷ nhưng rất có duyên. Tính tình chính trực, ghét chuyện bất công, là người ồn ào nhưng ghét nhất ai ồn ào lúc không nên ồn ào. Ngoài ra, Tiểu Y Thần còn là người nắng mưa, dễ gắt nhưng cũng dễ trở nên trẻ con,…

Tính cách nam chính: Bí ẩn, lạ lùng, nam tính,… (đúc kết từ những lần chạm trán), giỏi võ công, biết thổi tiêu cực hay…

Vũ khí nữ chính dùng: Kiếm rèn từ tên thợ rèn xấu số, suýt chết vì đọc của đại tỷ, bộ cung tên được tặng.

Vũ khí nam chính: Bảo kiếm Chân Dương, phi tiêu.

Nội dung tình tiết: Tiểu Y Thần cứu chữa cho Quân Thiên bị thương khi vô tình thấy hắn trong nhạc viện riêng của mình. (nói là cứu nhưng chỉ là băng bó tạm thời). Nàng vô tình ngủ quên, khi tỉnh lại không thấy hắn đâu nữa. Sau này vì đến *viện riêng của P ca* vô tình gặp lại.

Nhân vật phụ thì có nhiều